Một thời đại, cứ thế mà kết thúc! Lục Vũ chính thức trở thành Nhân Hoàng, mỗi tiếng nói cử động, miệng ngậm thiên hiến, sở hữu uy nghiêm không thể trái nghịch. Đi kèm với giọng nói của Lục Vũ, xung quanh thế mà vang lên tiếng sóng nước vỗ bờ cuồn cuộn, từng đạo sóng nước ngập trời dâng lên, sông dài năm tháng vọt xuống, cuối cùng bao phủ thẳng lấy Nữ Hoàng. Thật giống như một con thủy mãng khổng lồ, cho dù thân thể có khổng lồ đến mấy, nhưng đặt vào trong sông lớn, cũng chỉ là một sự tồn tại vô cùng nhỏ bé. “Ngươi muốn chặt đứt vận mệnh của ta? Ngươi tính là thứ gì, khi ta còn tại thế, ngươi tổ thượng còn chưa xuất hiện đâu!” Nữ Hoàng gầm thét, từ trong miệng nó phát ra âm thanh khi nam khi nữ, u oán âm độc, căm hận vô cùng. Thân thể khổng lồ của nó không ngừng vặn vẹo, trong đó ẩn chứa một cỗ uy áp cường hãn, muốn giãy giụa thoát khỏi sự trói buộc của sông dài năm tháng xung quanh. Lực lượng của nó vô cùng lớn, cho dù sau vạn năm tiêu hao, nhưng nó cuối cùng vẫn là một loại tồn tại cấp độ thần sáng thế, uy lực không thể xem nhẹ. Thần sắc của Lục Vũ vẫn không đổi, thứ mà hắn đối mặt, chính là thần sáng thế của thời đại Hồng Hoang. Nếu có thể dễ dàng đối phó, đó mới xem như là thật sự có mưu đồ. “Không có tác dụng đâu, đây đã không còn là thời đại của ngươi nữa rồi, năm tháng tang thương, vạn đời đều trôi về đông, ngươi cũng nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4887731/chuong-6790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.