Đại Tần. Trong thành Hàm Dương, vạn người đổ ra đường. Vô số bách tính đi đến trên đường cái, đối với Thánh tượng Lục Vũ đang lơ lửng trên bầu trời, quỳ bái cầu nguyện. Trong số những người này, có người Đông Thắng, người Đế Kinh, người Băng Vực, người Man Cương, thậm chí còn có yêu tộc, bất luận bọn họ là người của giới vực nào, bất luận bọn họ là tộc quần nào, giờ phút này đều quỳ dưới đất, tắm mình trong Nhân Hoàng chi quang thần thánh uy nghiêm. Hư ảnh của Lục Vũ, đứng trên đỉnh bầu trời, khiến vô số người kính ngưỡng cúng bái. Phu nhân Vũ Nhu và một đám nữ quyến của Lục gia, vốn đang cử hành tụ hội, giờ phút này cảm nhận được động tĩnh mạnh mẽ như vậy, cũng đi ra. Mọi người nhìn thấy hư ảnh trên bầu trời, đầu tiên là giật mình, nhưng đợi sau khi nhìn thấy đó là hư ảnh của Lục Vũ, trong lòng liền không còn cảm thấy sợ hãi nữa. "Ca ca sao lại chạy lên bầu trời rồi?" Nữu Nữu Lục Mộng Ly, phát ra âm thanh ngây thơ vô tà. Lục Lãnh Sương ôm Nữu Nữu vào trong lòng, nhìn hư ảnh trên bầu trời, thật lâu không hề hồi phục tinh thần lại. Lục Vô Địch, Lục Khai Sơn, Lục Văn Hinh... từng vị tộc nhân Lục gia, đi ra từ trong trạch viện, bọn họ cũng nhìn thấy cảnh tượng như vậy, không thể tin được. Đột nhiên, một vị thái giám chạy tới, vừa chạy vừa kêu lên: "Thái hậu nương nương, công chúa điện hạ, Bệ hạ đã trở thành Nhân Hoàng mới rồi!" Còn chưa đợi thái giám đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4887728/chuong-6787.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.