Dưới ánh mắt của hai người, đám ác quỷ hành động cực nhanh. Hơn nữa, năng lực nhận biết của chúng cũng khá kinh người. Dù hai bên cách nhau rất xa, nhưng chúng rất nhanh đã khóa chặt hai người, phát ra tiếng gầm thét kinh thiên. Tiếng gào thét vang vọng khắp nơi, điếc tai nhức óc, tràn ngập sát ý ngập trời. "Nơi này dù sao cũng là miếu Nhân Hoàng, chúng cũng dám tự tiện xông vào sao?" Bạch Tố Khanh hỏi. Lục Vũ lắc đầu, nơi đây có Nhân Hoàng chân linh hay không vẫn là một ẩn số, Lục Vũ càng sẽ không đem hi vọng toàn bộ ký thác vào chuyện hư vô mờ mịt này. "Chúng ta trở về cố thủ." Lục Vũ dẫn Bạch Tố Khanh lui trở về trong thần miếu, hắn quay đầu chạy tới cửa bên phía sau mình. "Chẳng lẽ ngươi..." Thấy Lục Vũ cử động như vậy, Bạch Tố Khanh lập tức ý thức được Lục Vũ muốn làm gì. Hậu Nghệ Cung! Bây giờ, bọn họ không có pháp lực, muốn đối phó những ác quỷ này, chỉ có thể dùng thủ đoạn lấy cứng chọi cứng để đối kháng. Mà giờ khắc này, bọn họ chỉ có nắm đấm, không có binh khí tiện tay, nhưng hết lần này tới lần khác ở phía sau Nhân Hoàng miếu, lại có thần binh Nhân Hoàng ngày xưa đã sử dụng. "Không tệ, bây giờ chỉ còn lại một biện pháp này!" Trong mắt Lục Vũ, lóe lên chiến ý mãnh liệt: "Đối phó ác quỷ như vậy, căn bản không có bất kỳ đạo lý nào đáng nói, chỉ có thể dùng lực lượng cường đại, đem chúng toàn bộ tiêu diệt mới được!" Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4887696/chuong-6755.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.