Nhưng ngay khi này, một giọng nói âm trầm từ trong phòng truyền ra: "Thật sao? Ta không thể chữa bệnh sao? Chẳng lẽ ngươi có thể chữa được? Các ngươi Tử Y Giáo thật đúng là âm hồn bất tán, chẳng lẽ cho rằng ta không để ý tới các ngươi, thì sẽ sợ các ngươi sao?" Giọng nói này tương đối bình tĩnh, trong sóng âm hòa lẫn pháp lực hùng hậu, cuồn cuộn mà đến, cứ dường như là trong phòng có một con Thương Long đang ẩn mình, đang há miệng rống giận. Lục Vũ đã lên tiếng. Sau đó, chỉ nghe thấy mấy tiếng "Ầm ầm", cửa lớn của căn phòng bị cuồng phong thổi bay. Bên trong phòng ốc, trong ánh lửa của Thất Tinh Đăng, có một đạo hư ảnh mơ hồ đứng lơ lửng giữa không trung, vô số quang mang rơi xuống trên người hồn phách, từng đạo hồn phách dung nhập vào bên trong hồn thể, khiến hồn thể trở nên trong suốt và sung mãn. "A! Vương gia!" "Đây chính là hồn phách của Vương gia, Vương gia thật sự có cứu rồi!" Người đứng ở phía ngoài phòng, nhìn thấy hồn phách trong Thất Tinh Đăng, lập tức phát ra từng trận tiếng kinh hô. Dương thị càng là mừng rỡ như điên, mấy ngày nay nàng mỗi ngày rửa mặt bằng nước mắt, không ngờ hôm nay cuối cùng cũng đã nhìn thấy hồn phách của chồng mình, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ vui mừng. "Liễu trưởng lão, ngươi nhìn thấy rồi, hắn đã tìm được hồn phách của Vương gia, hắn không phải là thầy thuốc giả lừa gạt người!" Dương thị lo lắng nói. Lông mày Liễu Như Yên lại hơi nhíu lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4887624/chuong-6683.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.