Lữ Tiểu Trân gượng cười: "Những thứ mà quận chúa ban thưởng cho ta, sớm đã bị ngài tịch thu rồi, ta nào còn bảo vật nào khác trong tay?" "Tịch thu? Thật không ngại, lời này ngươi làm sao nói ra được, ta rõ ràng là giúp ngươi bảo quản mà thôi." Quý phụ lông mày nhướn lên, lạnh lùng nói: "Ngươi một kẻ thị nữ xuất thân, có thể gả vào nhà chúng ta, bản thân liền là trèo cao rồi. Lang Gia quận chúa cành vàng lá ngọc, nàng ban thưởng bảo vật cho ngươi, ngươi dám dùng sao?" "Phải biết đạo lý mang ngọc có tội, những thứ này, nếu là trên tay của ngươi, ngươi sớm muộn sẽ bị người ta giết chết trong im lặng, ta đây là đang giúp ngươi, ngươi có hiểu hay không?" Quý phụ chỉ vào mũi Lữ Tiểu Trân, mắng: "Ngươi cái đồ không có lương tâm này, không cảm kích ta thì thôi, lại còn tư tàng, ai cho ngươi cái gan đó!" "Ta không có tư tàng..." Lữ Tiểu Trân ủy khuất vô cùng. Quý phụ trước mắt này, chính là chính thê của Dương Lăng, Đường phu nhân. Đường phu nhân ghen tị, rất nhiều tiểu thiếp gả cho Dương Lăng, đều bị nàng dùng đủ loại thủ đoạn dằn vặt đến chết. Thế nhưng Dương Lăng cũng không quan tâm, hắn ta ham mới chán cũ, những người phụ nữ cưới về chơi đùa vài ngày liền mất hứng, cho dù Đường phu nhân có giết chết cũng không đau lòng. Mà Đường phu nhân, càng là thê tử mà Việt Vương Vương phi Dương thị chỉ định cho đệ đệ mình, địa vị của nàng thâm căn cố đế, Dương Lăng tuy rằng cuồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4887607/chuong-6666.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.