"Ồ? Chuyện ta tới Đại Chu, còn có những người khác biết không?" Lục Vũ hơi nhíu mày. Hắn tới nơi đây, vốn không muốn quá ầm ĩ, dù sao giờ phút này đang ở trong Đại Chu cảnh nội, hắn đường đường là Đại Tần Hoàng đế, tới đây, có chút không nói nổi. "Ngài yên tâm, chuyện này sớm đã bị Trấn Sơn Hầu cố ý phong tỏa, người ngoài căn bản không biết ngài tới." Sở Thiên Hùng nói: "Cũng chính là mật thám dưới tay ta tra được tin tức của ngài, nhưng những mật thám này đều là lão nhân của Thiên Võng rồi, về việc bảo mật tin tức thì không có gì phải nói." "Ừm..." Lục Vũ gõ nhẹ mặt bàn, trên mặt không nhìn ra bất kỳ hỉ nộ ái ố nào. "Cơ Văn Xương phong tỏa tin tức, hắn muốn làm gì?" Lục Vũ trong lòng trầm xuống. Trong Thiên giới này, người có thể khiến Lục Vũ không nắm chắc được ngọn nguồn rất ít, một là Đường Hoàng Lý Kế, hai là Chu Hoàng Cơ Văn Xương. Bất kể là Đại Đường hay Đại Chu, sớm đã biến mất trong dòng sông lịch sử của thời gian, quốc vận của chúng đều đã sụp đổ, khí vận tiêu diệt, sớm đã biến mất khỏi nhân gian, nhưng lại trong loạn thế này lặng lẽ xuất hiện. Mà bất kể là Cơ Văn Xương hay Lý Kế, dấu vết của bọn họ đều có thể tìm thấy ở thời Trung Cổ, bọn họ giống như những người đến từ quá khứ, xuyên qua thời không tới hiện tại, tái lập nên cơ nghiệp bất hủ. "Năm đó ta đi Thần Đô, có gặp Lý Kế không. Ta đã đánh tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4887605/chuong-6664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.