"Không sai, ta là muốn ngươi tiếp nhận truyền thừa." Sắc mặt lão tăng cực kỳ tái nhợt. "Nhưng tại sao, lại là ta một người ngoài như vậy? Vạn năm qua, đủ để ngươi từ trong chúng sinh ở Linh Sơn đại lục này, chọn ra một người truyền thừa rồi." Lục Vũ hỏi. Ánh mắt lão tăng vô hồn, miệng của hắn không ngừng lẩm bẩm điều gì đó, tựa hồ là đang chìm sâu trong ác mộng, thật lâu không hề hoàn hồn. Lục Vũ đứng trước mặt lão tăng, lẳng lặng nhìn sự thay đổi của lão tăng. Thần thái ban sơ của lão tăng, uy nghiêm thần thánh, dường như là một vị thần minh không thể phỉ báng. Thế nhưng, bị Lục Vũ nói toạc ra nội tâm, hắn lại giống như một hài đồng bị kinh sợ, trong mắt tràn đầy lo lắng và bất an. "Không đâu, Phật Tổ sẽ không lừa ta đâu..." Lão tăng lẩm bẩm tự nói, tựa hồ là đang không ngừng tự khuyên nhủ chính mình. "Một truyền thừa, bốn cái giá. Ngươi học được sát lục, ngươi cảm nhận được tội nghiệt, nội tâm ngươi có tham niệm, ngươi vĩnh thế cô độc. Nếu đây thật sự là truyền thừa Phật môn, nhưng ngươi hiện tại, còn được coi là người trong Phật môn sao?" Lục Vũ lại lần nữa chất vấn. Câu nói này, liền dường như một đạo kinh lôi, hung hăng đâm xuyên vào tâm khảm lão tăng. Lão tăng đột nhiên phát cuồng, hắn giận dữ hét: "Ta là tăng, ta là Tam Tạng pháp sư của Phật môn, không có ai lĩnh hội Phật pháp tinh diệu hơn ta. Ta từng biện kinh ở cố thổ, không người nào địch nổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4887552/chuong-6611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.