Đưa mắt nhìn theo con hạc giấy rời đi, thân thể lão tăng hơi hơi lay động một chút. Hắn giống như là mất đi tất cả lực lượng, đặt mông ngồi dưới đất, nhưng lại bị một bàn tay rộng lớn đỡ lấy từ sau lưng. Nước mưa vào một khắc này, tất cả lâm vào đình trệ, giọt mưa lơ lửng trên không miếu rách, chưa từng rơi xuống mảy may. Lục Vũ một bộ cẩm y màu trắng, xuất hiện phía sau lão tăng, vững vàng giữ lão tăng lại. "Lão nhân gia, cho tới bây giờ, ngài nên nói rõ, tất cả những chuyện này rốt cuộc là chuyện gì." Lục Vũ thở dài một tiếng, trong đôi mắt lại có một vệt tang thương. Phía sau Lục Vũ, hiện ra Vô Lượng Phật quang, trong ánh sáng rực rỡ mênh mông ấy, lại có bóng dáng của rất nhiều Phật Tôn ẩn hiện, miệng tụng kinh văn, thiền âm lanh lảnh. Trong Phật điện cổ lão rách nát, lại truyền đến từng đợt tiếng niệm tụng kinh thư, liền phảng phất có số lượng hàng trăm tăng nhân ngồi xếp bằng ở đây, đang niệm kinh tụng Phật. Lão tăng nhắm mắt lại, trong đôi mắt chợt lóe lên một vệt say mê, cùng một vệt hồi ức thật sâu. Hắn cũng không trả lời, mà là nhắm mắt lại, lẳng lặng lắng nghe dị tượng được sinh ra từ Phật quang phát ra quanh thân Lục Vũ. Dị tượng huyền diệu, Phật âm lanh lảnh, thanh âm thấm nhuần thiền lý kia như thanh âm tiên cảnh trên cửu thiên chi thượng, khiến người ta như si như say. Rất lâu sau, lão tăng lại cùng niệm tụng Phật kinh, khóe mắt chảy xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4887547/chuong-6606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.