Trong trận mưa to này, tràn ngập sự quỷ dị, Lục Vũ rõ ràng cảm ứng được một loại khí tức hủy diệt ở trong đó. Lục Vũ có thể ý thức được, đây không phải là một trận mưa to bình thường, càng giống như khúc nhạc dạo của một trận hạo kiếp. Chỉ là loại khí tức hủy diệt này ẩn giấu cực kỳ kín đáo, rất nhiều đông đảo chúng sinh sống ở Linh Sơn Đại Lục, căn bản không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Lục Vũ dùng thần thức quan sát, nhưng mà lông mày hắn bỗng nhiên nhíu chặt lại, trong đôi mắt lướt qua một tia cảm xúc bất an. Lực lượng của kinh Dịch, thế mà lại bị một loại lực lượng không biết tên che đậy, hắn thế mà không cách nào suy tính tương lai, không biết phúc họa, tất cả những suy đoán về vận mệnh, đều kết thúc tại đây. "Thời gian của ta không còn nhiều nữa rồi..." Không biết vì sao, Lục Vũ chợt nhớ tới lời mà lão nhân đã nói. Thanh âm kia mang theo bi lương vô tận, còn có một tia thản nhiên. Ban sơ hắn không hề phát giác, nhưng mà tỉ mỉ thưởng thức, lập tức phát hiện sự khác thường. Có lẽ, vị lão tăng kia biết điều gì đó, chỉ là hắn không nói rõ với Lục Vũ. "Cơm nhanh được rồi, ngươi lại không đến, chúng ta coi như ăn sạch hết đấy!" Từ trong đại điện, truyền đến thanh âm non nớt của Trần An. Lục Vũ nghe vậy, cũng không còn suy nghĩ nhiều nữa, cất bước đi vào trong đại điện. Trong đại điện trống trải, nhiều chỗ đã rỉ nước, vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4887538/chuong-6597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.