Lục Vũ thậm chí còn vượt xa hắn về sự lý giải đối với một số điển tịch. Những vấn đề khó khăn rắc rối, khó hiểu đã làm Vệ Kiệt bối rối bấy lâu, trong miệng Lục Vũ lại giải quyết dễ dàng. Liền phảng phất, không có thứ gì có thể làm Lục Vũ hoang mang. Càng trò chuyện, Vệ Kiệt đối với Lục Vũ trong lòng kính ý càng thêm mạnh mẽ, những lý giải này, không phải kẻ ba hoa chích chòe có thể nói ra, đối phương tất nhiên là người uyên bác đa tài. Vệ Kiệt càng thêm tin tưởng, Lục Vũ chính là khách khanh mới được Định Hải tông chiêu mộ. Cũng chỉ có nắm giữ kinh nghiệm và tri thức phong phú như thế này, mới có tư cách trở thành khách khanh của Định Hải tông bọn họ. "Tàng Thư Các của Định Hải tông này, chẳng lẽ không có Phật kinh tồn tại sao?" Lục Vũ cuối cùng nhịn không được hỏi. Hắn muốn biết, nơi đây đến cùng có quan hệ với Phật môn hay không. "Phật kinh... ta suy nghĩ một chút." Vệ Kiệt suy nghĩ sâu xa. Rất lâu sau, Vệ Kiệt chợt nhớ tới điều gì: "Ta nhớ ra rồi, năm đó Định Hải tông của ta từng đào móc ra một số cổ vật, trong đó liền có Phật kinh tồn tại. Cái kia tựa hồ là sản phẩm của một giáo phái cực kỳ cổ lão, nhưng đối với tu hành mà nói tác dụng lại không lớn, đã bị cất giữ lại rồi." "Thứ đó bây giờ ở đâu?" Lục Vũ vội vàng truy hỏi. Đã có Phật kinh, nói không chừng liền có thể dựa vào vật này, tìm kiếm tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4887511/chuong-6570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.