"Người lấy kinh Thượng Cổ..." Lục Vũ chăm chú nhìn những dòng chữ này, có thể cảm nhận được sự điên cuồng của đối phương trước khi chết. Được chống đỡ bằng tín niệm, đi mười vạn tám ngàn dặm, trải qua gian nan, thế nhưng thánh địa Phật môn mà hắn hằng hướng tới đã tan thành mây khói, tín ngưỡng sụp đổ, người lấy kinh trong tuyệt vọng đã chết trước sơn môn Đại Lôi Âm Tự mà mình ngày nhớ đêm mong. Chùa cổ tọa lạc trên giữa sườn núi, những bậc thang dài nối thẳng vào sâu thẳm, tự viện nguy nga trải qua vạn năm, rất nhiều nơi đã vỡ vụn, nhưng tổng thể vẫn bảo tồn hoàn chỉnh, tản ra Phật quang sáng tỏ. "Thượng Cổ Phật Môn, thế mà lại giấu ở đây!" Nội tâm Lục Vũ rung động, hắn đương nhiên biết Đại Lôi Âm Tự có ý vị gì, đây là đạo tràng của Phật Tổ Thượng Cổ, càng là thánh địa của toàn bộ Phật môn. Ba Tuần cướp lấy cơ nghiệp của Thượng Cổ Phật Môn, cũng kiến lập một tòa Linh Sơn Thánh Cảnh, cùng với Đại Lôi Âm Tự, chỉ là hắn chỉ mô phỏng ra "hình", nhưng lại không hiểu được kinh nghĩa chân chính của Phật môn. Quần thể tự viện khổng lồ sừng sững trước mặt Lục Vũ, mỗi một kiến trúc đều rộng lớn khôi hoằng, phong cách cự thạch đặc thù của thời Thượng Cổ, khiến cho cả tòa tự viện tràn ngập khí thế trước nay chưa từng có, như người khổng lồ đứng trước mặt, đứng dưới tự viện này, nội tâm luôn sẽ sản sinh cảm giác nhỏ bé. Nơi mảnh hắc ám thâm không này, thời gian ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4887482/chuong-6541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.