Chỉ là một luồng dư uy, lại dường như có cự lực kinh thiên, nặng nề đánh vào trên người Lục Vũ. Lục Vũ như bị sét đánh, thân thể bị đánh bay ra xa ngàn dặm, tốc độ mới hơi giảm xuống. “Phốc!” Lục Vũ nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi. Khí huyết bàng bạc chấn động trong lồng ngực, một luồng kình lực không ngừng du tẩu trong kinh mạch toàn thân Lục Vũ, đang tu bổ thể chất bị thương. Loại uy lực khủng bố này, Lục Vũ từng thấy ở trên người Nhân Hoàng. Pháp lực thông thiên triệt địa vô biên khủng bố đó tràn ngập trên bầu trời, khiến hư không bốn phía đều sinh ra từng trận vỡ vụn, dường như vạn vật thế gian này, đều phải bị nghiền nát dưới cỗ cự lực này. “Đây chính là thực lực của Thiên Cảnh sao…” Lục Vũ không ngừng thôi động công pháp luyện thể, lấy pháp lực để tu bổ thương thế của chính mình. Từng ở trên Ma Thổ, Lục Vũ đã bị hóa thân của Lữ Động Thiên đánh một kích, may mắn thoát được. Tuy nhiên, đó chỉ là một hóa thân, thậm chí không tính là hóa thân, đó chỉ là một hư ảnh mà thôi. Thiên Đạo bảo vệ chúng sinh Thiên Giới, nếu không có sự bảo vệ của Thiên Giới, thật khó mà tưởng tượng được mảnh thổ địa này sẽ gặp phải tai họa lớn cỡ nào. “Trên người cự thi này, lại có Thiên Cảnh Tà Ma!” Lục Vũ rất rõ ràng, từ khi thời Thượng Cổ kết thúc, Nhân Hoàng đời cuối cùng vẫn lạc, Thiên Giới này đã không còn Thiên Cảnh tồn tại nữa rồi. Bốn phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4881659/chuong-6496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.