Giọng nói của Chu Huyền Âm lạnh như băng, đồng thời toát ra uy nghiêm vô cùng cường hãn, vừa đến đã yêu cầu Lục Vũ xin lỗi. Nàng chính là con gái của giáo chủ Tử Y Giáo, thân phận cao quý, ngày thường càng là nói một không hai, không ai dám phản bác. Hiện giờ, tính khí nóng nảy nổi lên, sao lại quan tâm Lục Vũ có thực lực mạnh đến đâu, trực tiếp mạnh mẽ đứng ra. "Cửu tiểu thư đúng là trạch tâm nhân hậu, ghét nhất bọn súc sinh này ức hiếp phụ nữ." "Quả nhiên là biết người biết mặt không biết lòng, không ngờ ngươi nhìn qua thì tuấn tú anh lãng, không ngờ lại làm ra loại chuyện này." Một đám nữ tu Tử Y Giáo đi theo sau Chu Huyền Âm, cũng bàn ra tán vào, trong lời nói tràn đầy sự khinh bỉ đối với Lục Vũ. Lục Vũ khẽ nhíu mày: "Các ngươi chắc chắn muốn đứng ra vì nàng ta sao?" Chu Huyền Âm ngẩng đầu lên, lớn tiếng quát: "Ngươi đừng giả bộ nữa, thật sự cho rằng ta không biết ngươi là ai sao? Cây Chu Quả Thần Thụ kia, ngươi cố ý nhìn ra nguy hiểm, cho nên để lại cho chúng ta. Ngươi nhìn qua thì phong thái đường đường, không ngờ nội tâm độc ác đến cực điểm, Tử Y Giáo của ta có hơn mười đệ tử, đều chết vì ngươi!" Chu Huyền Âm nhắc tới Chu Quả Thần Thụ, Lục Vũ lập tức hồi tưởng lại. Hắn lúc đó, đã sớm nhìn thấy xung quanh cây Chu Quả Thần Thụ kia có ẩn giấu mánh khóe. "Nếu ta không lầm, khi ta rời đi, đã nhiều lần nhắc nhở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4881630/chuong-6467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.