Trong Thúy Vân Sơn, núi non san sát, khắp nơi tràn ngập cổ thụ cao chọc trời, một con sông uốn lượn khúc chiết xuyên qua khe núi, nơi nơi đều tỏa ra khí tức cổ xưa. Đây là một chi nhánh của Côn Lôn Sơn Mạch, vốn dĩ linh khí tràn đầy, nhưng hôm nay lại trở nên chết chóc nặng nề, như một cái lĩnh vực tử vong. Lục Vũ dần dần tiến lên, chỉ cảm thấy đại địa không ngừng vỡ vụn ra, ngọn lửa cuồng bạo không ngừng bùng phát từ trong đại địa, trong không khí đều tràn ngập một luồng khí tức nóng bỏng. Ngọn núi trước mắt này, trải rộng sơn lâm, giờ phút này rất nhiều nơi đã cháy bừng lên, ngọn lửa kéo theo khói đen cuồn cuộn, bay lên trên không trung. Khắp nơi đều là cảnh tượng một cái biển lửa, giống như hỏa diễm luyện ngục trong địa ngục. Lục Vũ đi một đường, nhìn thấy vô số thi thể tu sĩ và yêu thú, rất nhiều sinh linh căn bản không ngờ tới sự đến của hạo kiếp này, chỉ để lại một chút tàn chi đoạn tí bị đốt thành than đen. "Cứu ta với, cứu ta với..." Xa xa, một vị lão giả kéo lê thân thể toàn thân đầy máu, vươn tay về phía Lục Vũ kêu cứu. Đây là một vị Thánh Chủ của Thánh địa, mang theo thủ hạ mênh mông cuồn cuộn xông vào Thúy Vân Sơn, không ngờ trong nháy mắt đã thành bộ dạng này. Tùy tùng của Thánh Chủ đã sớm không thấy tăm hơi, chỉ sợ đa số đều đã táng thân trong biển lửa, vị Thánh Chủ này tuy rằng còn sót lại một người, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4881576/chuong-6413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.