Nghiêm Toại là quan viên chính thống của Đại Tần Hoàng Triều, mọi hành vi của hắn đều phải chịu sự kiềm chế của triều đình. Quyền lực của Cẩm Y Long Vệ đã không lớn bằng lúc trước, bây giờ chỉ còn lại quyền bắt giữ và thẩm vấn, nhưng lại không có quyền xử lý. Những ma đầu tà tu bị bắt vào Chiếu Ngục, tuy rằng họ đã chịu qua tra tấn, nhưng lại không phải lo lắng đến tính mạng. Đây cũng là nguyên nhân những ma đầu này dám ngang ngược trước mặt Nghiêm Toại. "Trẫm chính là Lục Vũ, các ngươi ai muốn tiếp tục gây sự, trẫm cho các ngươi cơ hội, đứng ra!" Lục Vũ hỏi. Bốn phía một mảnh tĩnh mịch, rất nhiều người chỉ cảm thấy cổ họng khô khốc, một câu cũng không dám nói. "Sao thế, vừa rồi không phải rất ngang ngược ư? Lúc ở bên ngoài phạm phải chuyện người người oán trách, không phải tự thấy bản thân rất lợi hại sao? Vì sao bây giờ lại trầm mặc rồi?" Lục Vũ tiếp tục mở miệng, tiếng nói điếc tai. Tất cả ma đầu tiếp tục nằm rạp trên mặt đất, căn bản không dám nói chuyện. Lục Vũ và Nghiêm Toại không giống nhau. Nghiêm Toại giết người ở đây, cần phải bị Tam Pháp ti liên hợp thẩm vấn. Mà Lục Vũ giết người, sẽ không có ai quản. "Một đám kẻ hèn nhát!" Lục Vũ cười lạnh nói: "Ở bên ngoài dù có ngang ngược đến mấy, cũng không che giấu được bản chất bắt nạt kẻ yếu, sợ kẻ mạnh." Đây là một câu nói khá chói tai, nhưng những ma đầu có mặt ở đây lại không một ai dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4881552/chuong-6389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.