Một vài tu sĩ Bồng Lai lo lắng trong Ngự Thư Phòng có mai phục, cho nên dùng thần thức quan sát trước. Thế nhưng, bọn họ không nhìn thấy có người ẩn nấp bên trong, ngược lại còn thấy được rất nhiều bảo vật. Ly Trần Thảo, Bích Ngọc Diệp, Ám Tiên Hoa... rất nhiều Thiên Địa Linh Bảo trân quý vô song, bị tùy tiện trồng trong chậu hoa, dùng làm cây cảnh để ngắm. Trái tim của một đám tu sĩ Bồng Lai đều đang chảy máu. Những thứ này, cho dù các nàng xuất thân từ Bồng Lai, nhưng cũng vẫn là trân quý đồ vật. Nhưng không ngờ tới, ở chỗ Lục Vũ, lại bị tùy ý đặt lung tung, cứ như là căn bản không quan tâm những thứ này. "Không được, tuyệt đối không thể chịu đựng hắn tiếp tục lãng phí như vậy được." Lưu ma ma ngẩng đầu lên, nghiêm nghị nói: "Tất cả mọi thứ trong Thiên Giới này đều thuộc về Cổ Thiên Đình, mà Bồng Lai chúng ta đã kế thừa di chí của Cổ Thiên Đình, dựa theo đạo lý mà nói, những thứ này cũng coi là đồ vật của Bồng Lai chúng ta." Cung nữ bên cạnh nàng cũng nói: "Không sai, những thứ này, chỉ có ở trong tay Bồng Lai chúng ta, mới có thể phát huy giá trị lớn nhất." Các nàng không hề có chút do dự nào, trực tiếp đi lên trước chuẩn bị cướp đoạt. Những Thiên Địa Chí Bảo này ở trước mặt, không một ai còn có thể giữ được lý trí. Lưu ma ma càng là trong mắt lóe lên một vòng tham lam, nàng giơ tay lên, hung hăng đẩy cánh cửa lớn Ngự Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4881527/chuong-6364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.