Nghe Phù Chí Học đến, Lục Vũ kích động vô cùng, lập tức đứng người lên chuẩn bị nghênh đón. Lục Vũ lúc trước ở hạ giới, chính là Phù Chí Học xuất thủ, hạ xuống hư ảnh, cứu y một mạng từ trong tay Hứa Quy Tông. Huống chi, lúc trước chính là dưới sự giúp đỡ và đề bạt của Phù Chí Học, Lục Vũ mới có thể đặt chân ở thiên giới. "Sư huynh!" Lục Vũ đi lên trước, dìu Phù Chí Học. Nhiều năm không gặp, người trẻ tuổi ý khí phong phát năm nào đã nặng nề già nua, tóc trắng như thác nước, y phục giản dị, trên mặt Phù Chí Học tràn ngập vẻ mệt mỏi khó che giấu. Hắn là đệ tử của Văn Thánh Diệc Hàn, tư chất kinh người, từng được ký thác chúng vọng, tuổi còn trẻ liền vị cực nhân thần, trở thành Nội các Đại học sĩ. Hứa Quy Tông và Tố Nữ là nỗi đau cả đời của hắn, một phe là bạn thân tính tình thay đổi đột ngột, một phe là hồng nhan ái mộ trong lòng, hai người lại đều đã chết. Chỉ có quãng thời gian ở bên ngoài Đế Kinh thành, Phù Chí Học mới lộ ra sự yếu mềm trong nội tâm. Những năm cuối Đại Ngu, quần hùng quật khởi, xuất hiện rất rất nhiều nhân vật kinh diễm một thời, nhưng mà rất nhiều người đều xem nhẹ, Phù Chí Học từng là thiên tài trấn áp một đời, cường hoành vô song. Người Lục Vũ khâm phục trong đời này không nhiều, nhưng Phù Chí Học tuyệt đối xem như một vị trong đó. "Sư huynh, khoảng thời gian này ngươi đi đâu rồi?" Lục Vũ nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4881515/chuong-6352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.