"Rất đơn giản, ta đã giết sứ giả của Thái Hạo Thiên." Hứa Hóa Điền giọng nói bình tĩnh. Ngoài cửa mưa như trút nước đan xen, lôi đình gào thét, những tia chớp sáng ngời chợt lóe lên, kéo dài bóng dáng của mấy người trong thư phòng, phản chiếu trên vách tường. Lục Nhĩ sợ đến mức trực tiếp nằm rạp trên mặt đất, che lỗ tai, phảng phất là đã nghe thấy thứ mà hắn không nên nghe thấy. Còn như Thượng Quan Uyển Nhi, vẫn như cũ đứng tại đó, mặt không chút biểu cảm. Trên mặt Thẩm Linh Lung lóe lên một vòng kinh ngạc: "Thái Hạo Thiên chính là thế lực đỉnh cao, Cửu thiếu chủ giết người của Thái Hạo Thiên, chẳng lẽ không lo lắng bọn họ báo thù sao?" "Báo thù, đó cũng là chuyện sau này. Phú quý ở trước mắt, chỉ xem ngươi ta có dám hay không liều một phen." Giọng nói của Hứa Hóa Điền, tràn đầy dụ hoặc: "Ta thi triển chú thuật, lại bị hắn cưỡng ép thôn phệ, ngay cả phù lục của lão tổ cũng bị cưỡng ép phong ấn, đó hẳn là thủ đoạn của Phục Hi không nghi ngờ gì nữa, người này tuyệt đối có liên quan đến Phục Hi." "Ngươi là nói... hắn rất có thể là truyền nhân của Phục Hi." Thẩm Linh Lung hít một hơi thật sâu, chợt lại than thở nói: "Chỉ sợ cũng chỉ có như vậy, mới có thể giải thích hắn vì sao có thể tu luyện nhanh như vậy, thậm chí ngay cả những người kia của Thái Thanh Thiên cũng nhiều lần chịu thiệt." "Không sai!" Hứa Hóa Điền nói: "Việc này, chỉ có ngươi ta biết, thậm chí ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4881495/chuong-6332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.