"Thiên mệnh chi tử sao?" Lục Vũ nghĩ đến Lục Cửu Tiêu đã từng chết đi, không khỏi lắc đầu: "Đó bất quá chỉ là một truyền thuyết mà thôi." Nếu Lục Cửu Tiêu thật sự là thiên mệnh chi tử, sẽ không ở trong di tích, bị Đại Hắc đánh chết tươi. "Tuân Thánh, ta cũng liền nói thẳng vậy, ta muốn có được sự ủng hộ của Tuân Thánh." Lục Vũ đứng người lên, đối với Tuân Khoáng hành lễ nói: "Thiên địa đại kiếp sắp đến, dựa vào sức một mình ta, tuy rằng có thể cứu vãn một vài thế cục suy tàn, nhưng nói cho cùng, đây vẫn là một trận chiến tranh tổng thể nhắm vào Thiên Giới." "Tâm không màng danh lợi của Tuân Thánh, ta là biết rõ, nhưng nếu như có thể có được sự ủng hộ của Tuân Thánh, thực lực tổng thể của Nhân tộc ta, tất nhiên sẽ lại lên một tầm cao mới." Lục Vũ lần này, là thật lòng muốn mời Tuân Khoáng xuất sơn. Tuân Khoáng cười nhạt một tiếng: "Xem ra như vậy, bệ hạ là bởi vì muốn chiêu mộ ta, cho nên mới đặc biệt mời lão già ta tới đây à." "Chiêu mộ thì không dám nói, nếu Tuân Thánh không muốn, ta cũng sẽ không miễn cưỡng." Tuân Khoáng gật gật đầu, hắn không trực tiếp trả lời, mà là nhìn về phía ngoài thư phòng. Ngự thư phòng nơi Lục Vũ đang ở, ngoài song cửa sổ có lá trúc xanh non, một cảnh tượng vườn cây lay động lòng người, lờ mờ còn có thể nghe thấy mấy tiếng chim hót véo von. "Cảnh sắc lay động lòng người như vậy, thật sự khó có được." "Nhưng nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4881431/chuong-6268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.