"Các ngươi muốn xem bài thi của các học tử yêu tộc?" Trương Huyền Sách khẽ nheo mắt, nhìn chằm chằm vào Kiều Vũ dẫn đầu: "Ngươi đã nghĩ kỹ chưa, tiền lệ này từ xưa đến nay chưa từng có." Kiều Vũ hô lớn: "Yêu tộc làm quan, từ xưa cũng chưa từng có tiền lệ!" "Trương đại nhân nếu hôm nay không cho chúng ta xem, chúng ta cũng không làm gì được Trương đại nhân, nhưng ta thấy chư vị bạn học, chỉ sợ là sẽ không cam tâm." "Đúng vậy Trương đại nhân, chẳng lẽ những bài thi của yêu tộc viết ra khó coi, không thể cho người khác xem sao?" "Đúng thế, yêu tộc vốn dĩ chỉ là cầm thú mà thôi, dù chúng có viết tệ đến mấy, chúng ta cũng sẽ không cười nhạo chúng." Trên mặt một nhóm sĩ tử, lộ ra nụ cười nhàn nhạt. Rất nhiều người trong số họ đều xuất thân từ danh môn, sư tôn không phải là những cao nhân mặc khách, thì cũng là đại nho đắc đạo, văn thao võ lược đều đã được nạp vào trong bụng, căn bản cũng không cho rằng yêu tộc bé tí kia có thể thắng được bọn họ. "Trương đại nhân, xin hãy cho chúng ta nhìn một chút đi! Chúng ta sẽ thi triển Cẩn Ngôn Chú, tuyệt đối sẽ không nói lung tung ra bên ngoài đâu." Có người kiến nghị nói. Trương Huyền Sách thấy vậy, không khỏi khẽ thở dài: "Các ngươi đã tự tin như vậy, vậy thì cho các ngươi xem đi." Hắn kết ra một đạo pháp quyết, từ trong Lễ Bộ Nha Môn cách không hút tới một quyển sổ ghi chép dày cộm, được bọc bằng lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4881427/chuong-6264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.