Những cường giả Bồng Lai này đã không phân phải trái thì thôi đi, những điều họ bàn luận lại càng là độc kế nhằm vào Thiên Giới. Bọn họ căn bản là không coi nhân tộc của Thiên Giới là người, tự cho mình là Chân Tiên nên hơn người một bậc, coi những nhân tộc còn lại của Thiên Giới là nô bộc. Nếu để đám người này khống chế Thiên Giới, không biết sẽ xảy ra loạn sự gì, thậm chí sẽ khiến thời đại lùi lại, chúng sinh trở thành nô bộc của Bồng Lai, ngay cả loạn thế Trung Cổ cũng không bằng. Điểm này, Lục Vũ tuyệt đối không thể chấp nhận. Huống chi, đám người này còn vươn tay đến bên thân thể của hắn, vậy Lục Vũ càng không thể bỏ qua cho những người này. "Cái gì mà di dân Thượng Cổ, nếu các ngươi đàng hoàng an phận ở một góc, hoặc đến Thiên Đình quy củ một chút, ta cũng có thể để các ngươi sống sót." "Nhưng các ngươi, hết lần này tới lần khác lại chọn con đường chết." Lục Vũ đã giết Trang Hoa Thiên Nữ, nhưng căn bản là không định thu tay lại, chuẩn bị tiếp tục giết xuống. Đạo phân hồn này của hắn cũng có thời hạn tồn tại, dù sao hắn là thuận theo phân hồn của Đại Mộng Thiên Tôn mà tìm tới đây, mà phân hồn của Đại Mộng Thiên Tôn cũng đã đạt tới cực hạn, sắp tiêu tán. Đợi đến khi phân hồn của Đại Mộng Thiên Tôn hủy diệt, Lục Vũ sẽ triệt để đoạn tuyệt liên hệ với Bồng Lai, biến mất trong Bồng Lai giới này. "Ta liền nhân lúc phân hồn tiêu vong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4881411/chuong-6248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.