"Ngươi nếu là tai mắt của Bồng Lai, lẽ nào không dò la được, không nên ra sát ý với ta sao?" Lục Vũ một cước bước ra, gần như mang theo thế có thể nghiền nát sơn hà, hung hăng nghiền nát đầu lão giả, xương sọ vỡ vụn cùng huyết nhục dữ tợn đi tứ tán. "Chưởng môn chết rồi, chưởng môn chết rồi!" Một đám đệ tử Tiên Mộng Tông ở xa vừa chạy tới, nhìn thấy một màn này liền lập tức đi tứ tán bỏ chạy. Lục Vũ lạnh lùng đảo mắt một cái, triệu hồi Đoạn Thủ Đao, hóa thành một đạo hồng quang đuổi theo, trong nháy mắt khắp các ngóc ngách của Tiên Mộng Tông đều vang lên tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế. Không để ý cảnh tượng thảm khốc nhân gian xung quanh, Lục Vũ quan sát tòa Tiên Mộng Tông này. Nơi đây tọa lạc trên một linh mạch, địa thế khá cao, lại có ba long mạch đại địa đi qua ở chỗ này, tạo thành thế Tam Hoa Tụ Đỉnh. Cây cối xanh tốt rợp bóng, thanh tuyền chảy xuôi, hương hoa tùy ý, thanh phong lướt nhẹ qua mặt, giống như tiên cảnh thế ngoại đào nguyên nơi nhân gian. Lục Vũ đi về phía sâu bên trong Tiên Mộng Tông, vượt qua từng lớp kiến trúc nguy nga, trước mắt thình lình hiện ra một cung điện đường hoàng, kim điện tường hồng, mái hiên bay bổng, trong đó dường như còn văng vẳng tiếng tụng kinh lảnh lót, càng thêm vẻ uy nghiêm. "Đại địch đã đến, chúng ta kết trận!" Từ xa truyền đến một tiếng nói to lớn. "Hừ!" Hàng trăm đệ tử Tiên Mộng Tông tụ tập trước Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4881393/chuong-6230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.