"Cẩm Y Long Vệ, ngươi là người Lục Vũ phái tới!" Sở U Lan tương đối thông minh, lập tức liền hiểu ra. Nàng đương nhiên rõ ràng, Sở Ngọc Nhược tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn Sở gia gặp đại nạn này, cho nên trước khi bị Hàm Dương phủ mang đi, liền sớm thông báo cho Sở Ngọc Nhược. Hiện tại xem ra, Sở Ngọc Nhược ở bên cạnh Lục Vũ, vẫn là khá có tiếng nói, trong khoảng thời gian ngắn như vậy thế mà lại tới giải cứu nàng rồi. "Xem ra, Sở gia chúng ta lại muốn thiếu Lục Vũ một ân tình rồi." Sở U Lan khẽ thở dài. Phụ thân nàng, cũng chính là Sở gia lão tổ Sở Tiêu, vốn định sau khi đến Thiên giới sẽ tự lực cánh sinh, không còn làm phiền Lục Vũ nữa, hiện tại xem ra, loại ý nghĩ này là căn bản làm không được. Ở đâu có người ở đó có giang hồ, huống chi Hàm Dương này lại là Hoàng Đô của Đại Tần, là một trong những địa phương phồn hoa nhất của cả Đại Tần Hoàng triều, thậm chí cả Thiên giới, Sở gia bọn họ đã bước vào đó rồi, thì sớm muộn gì cũng sẽ gặp một kiếp này, không thể trí thân sự ngoại được. "Bổn quan tới trễ, để Sở chưởng quỹ chịu khổ rồi, về sau Sở chưởng quỹ có việc gì cần giúp đỡ, cứ việc phân phó." Nghiêm Toại khách khí cười nói, ngược lại là khiến Sở U Lan có chút thụ sủng nhược kinh. Nàng tuy rằng vừa mới đến Thiên giới, nhưng cũng biết, hàng ngũ quan viên của Đại Tần Hoàng triều. Cẩm Y Long Vệ tự xưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4881365/chuong-6202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.