"Thế gia hào môn, quả nhiên là họa hại!" Trong mắt Lục Vũ, một vệt hàn quang lóe lên. Năm đó vào thời Đại Ngu Thiên triều, Lục Vũ đã chú ý tới điểm này. Hứa gia nắm giữ tài phú giàu có địch quốc, thế là bắt đầu ảnh hưởng đến hướng đi của chính quyền, thậm chí cả Hoàng thái tử tương lai, đều cần toàn lực lấy lòng Hứa gia, để bảo đảm quyền thừa kế hoàng vị của mình. Mà Đại Ngu Thiên triều khi đó, gần một nửa sản nghiệp, đều bị những hào môn thế gia kia độc quyền. Những người khác muốn sinh tồn tiếp, cũng chỉ có thể dựa vào những thủ đoạn của các hào môn thế gia này, miễn cưỡng thu được một chút lợi ích. Không đến một thành hào môn quý tộc, nắm giữ tám thành tài phú của Thiên giới. "Năm đó Thái Càn Đế từng xử lý những tông môn này, đáng tiếc, ngài ấy anh niên mất sớm, không thể hoàn toàn cách tân." Lục Vũ chợt nhớ tới kiếp trước của mình. Nhưng mà, những thủ đoạn kia của Thái Càn Đế, theo Lục Vũ thấy, cũng chỉ là mất bò mới lo làm chuồng mà thôi, căn bản không chạm tới nội tình chân chính của hào môn. Điều này đã tạo thành, từ khi Thái Càn Đế băng hà, Thẩm Linh Lung soán quyền lên ngôi, hào môn lập tức quật khởi, họa loạn một phương. "Hào môn cũ đã mất đi, hào môn mới lại xuất hiện. Hứa gia không còn, lại xuất hiện Tống gia... Nhưng đây là tất nhiên, ta tuy không thể loại bỏ sự xuất hiện của các hào môn mới, nhưng lại có thể hạn chế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4881318/chuong-6155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.