"Ngươi lại còn dám đánh Tống thiếu gia, ngươi không muốn sống nữa sao!" Mấy tên hoàn khố thấy tình cảnh này, không khỏi phát ra một trận kinh hô. Bọn họ căn bản không cách nào tưởng tượng được, đây chính là con trai của Lại bộ Thị lang Tống Thanh Phong, thế mà lại bị người ta liên tiếp tát vào mặt, còn bị đè xuống đất chà đạp. "Ta đánh hắn thì sao, chỉ là một vãn bối không nghe lời mà thôi, ngươi lấy đâu ra lá gan dám nói chuyện với ta như vậy trước mặt ta!" Lục Vũ sắc mặt âm trầm, lại một cái tát rút tới. "Bốp!" Lần này, mặt Tống Huyền Vũ triệt để bị đánh nát. Hắn chỉ kịp phát ra một tiếng kêu thảm, liền ngã vật xuống đất, trực tiếp hôn mê bất tỉnh. "Cái này..." tất cả hoàn khố đều kinh hãi. Bọn họ bình thường theo sau Tống Huyền Vũ, nghênh ngang qua chợ trong thành Hàm Dương, căn bản rất ít khi gặp phiền phức. Dù sao, có Tống gia làm chỗ dựa, trên cơ bản có rất ít người không có mắt, dám đến gây khó dễ cho bọn họ. Vậy mà hôm nay, bọn họ lại đụng phải thiết bản. Lục Vũ giống như căn bản không quan tâm đến thân phận của bọn họ, thần thái lạnh lùng, cho dù là nghe được thân phận của Tống Huyền Vũ rồi vẫn không hề động lòng. "Chuyện hôm nay, coi như xong đi." Trong ánh mắt Sở Ngọc Nhược, lóe lên một tia không đành lòng. "Xong ư? Ngọc Nhược, nàng vẫn quá lương thiện rồi, đối phó với loại người này, không khiến bọn họ sợ hãi thì những người này sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4881313/chuong-6150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.