"Hoàng thượng ngay cả chuyện này cũng biết!" Nghe được câu nói này, Tống Kỳ Lân gần như lông tơ dựng đứng, thần hồn đều tán loạn. Những chuyện hắn đã làm, ở Quốc Tử Giám vốn không phải là bí mật gì, nhưng cũng chỉ có một số ít người trong Quốc Tử Giám biết mà thôi. Những đệ tử kia giận mà không dám nói gì, còn một số Đại Nho giảng sư cũng chỉ cho rằng đây là cạnh tranh giữa các đệ tử bình thường, nên ngược lại cũng sẽ không can thiệp quá nhiều. Nhưng nếu như đã lên đến mức độ được Lục Vũ chú ý, vậy thì đã không phải chuyện đùa nữa rồi. "Hoàng thượng, thần cũng không dám nữa!" Tống Kỳ Lân thật sự sợ rồi, liên tục dập đầu, thậm chí còn dập đầu đến vỡ trán. Hắn biết, vị Hoàng đế trước mắt này căm ghét cái ác như kẻ thù, nếu Lục Vũ thật sự muốn giáng xuống trừng phạt, cho dù là cha hắn cũng không gánh nổi hắn. Tại đó còn có một số người của Anh Kiệt Xã. Những người này bình thường ở trong Quốc Tử Giám diệu võ dương oai, bắt nạt kẻ yếu, sợ kẻ mạnh, nhưng bây giờ lại giống như những con chuột bên đường, từng người một sợ hãi không dám nói tiếng nào, quỳ trên mặt đất liên tục dập đầu. Bọn họ bây giờ có thể nói là muốn khóc cũng không ra nước mắt, hối hận đến cực điểm. "Cao Đẳng Thư Viện Đại Tần vốn đã chú trọng bình đẳng, có dạy không phân biệt loại người. Ngươi cứ dẫn theo đám người của Anh Kiệt Xã của ngươi, cưỡng chiếm tài nguyên tu luyện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4881261/chuong-6098.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.