"Đây là chút tạ lễ của ta, mong Hạ sư muội nhất định phải nhận lấy." Phương Minh rất chân thành, trực tiếp từ trong ống tay áo lấy ra một tấm bảng gỗ đưa đến trong tay Hạ Linh. Rất nhiều người xung quanh nhìn thấy cảnh này, không khỏi hít vào một hơi khí lạnh. "Đây chính là tấm bảng gỗ thân phận Trạng nguyên a!" Có người lẩm bẩm tự nói. Những tấm bảng gỗ này, là tấm bảng gỗ thân phận được tặng cho các vị Tiến sĩ trong kỳ khoa cử khóa trước. Tác dụng của nó chính là mở rộng kênh tài nguyên tu luyện của những Tiến sĩ này. Trong đó, không chỉ có Đại Tần Thư Quán, Quốc Tử Giám, Ngũ Đại Thư Viện và tất cả các thư quán của các thư viện cao đẳng đều sẽ mở cửa đối với người có tấm bảng gỗ thân phận Tiến sĩ. Mà Phương Minh là Trạng nguyên. Tấm bảng gỗ thân phận mà hắn có được là có cấp bậc cao nhất trong số những tấm bảng gỗ này. Nếu như nắm giữ tấm bảng gỗ này, không chỉ có thể tiến vào những thư quán cấp cao kia đọc sách, thậm chí còn không có hạn chế thời gian, hơn nữa tùy ý mượn đọc, không có hạn chế đẳng cấp, cũng không có hạn chế số lượng. Có thể nói, Phương Minh cho dù một hơi lấy hết tất cả sách của cả tòa thư quán, cũng có thể. Đây là đặc quyền độc nhất vô nhị của Trạng nguyên. Bây giờ, tấm bảng gỗ này thế mà lại rơi vào trên người một đệ tử gia đình nông dân bình thường! Con mắt của rất nhiều học tử nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4881259/chuong-6096.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.