“Nói ra cũng không sợ Ninh huynh chê cười, mấy ngày trước chúng ta một mực là ở nhờ trong một ngôi chùa hoang ở ngoài thành.” Trên mặt Lệ Tiêu Nhiên lướt qua một nụ cười khổ. biểu tình của những người khác cũng có chút mất tự nhiên. Ở những địa phương khác, có lẽ họ đều là những nhân vật thiên chi kiêu tử. Nhưng không ngờ, số tiền họ có được lại trở nên eo hẹp khi đến Hàm Dương, ngay cả việc ở trọ cũng rất khó khăn. Vì vậy, mấy người này không thể không vào thành ban ngày, đọc sách vất vả trong thư quán, rồi lại thừa dịp lúc ban đêm mà quay về. Việc đi lại liên tục như vậy khá phiền phức, nhưng cũng may là mấy người đều là tu sĩ, đi nhanh như bay, nên không cảm thấy mệt mỏi. “Sao phải phiền phức như vậy, Lễ Bộ đã sớm mở một trạm dịch ở phía đông thành. Nếu là các ngươi đến tham gia tuyển chọn, chỉ cần dựa vào giấy chứng nhận, liền có thể miễn phí vào ở.” Lục Vũ cười nhạt nói. “Lại có chuyện tốt như vậy!” Mấy tên sĩ tử lập tức mặt lộ vẻ cảm kích: “Xem ra chúng ta bế môn tạo xa, tin tức tắc nghẽn rồi, nếu không phải Ninh huynh nhắc nhở, chúng ta sợ là phải lãng phí không ít thời gian.” Lục Vũ vung tay: “Không sao, một số chuyện này, mấy ngày nữa Lễ Bộ sẽ truyền tin ra ngoài, các ngươi sớm muộn gì cũng phải biết thôi.” Theo sự kéo dài của cương vực Đại Tần, đặc biệt là sau khi thu phục U Minh giới, đã trống ra một lượng lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4881246/chuong-6083.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.