"Nói nghe xem." Lục Vũ lại lần nữa cầm lấy bút lông, bắt đầu phê duyệt tấu chương. "Thám tử Thiên Võng của ta trải rộng khắp thiên hạ, giám sát cường giả bát phương, nhưng gần đây, duy nhất có hai người đã biến mất khỏi tầm mắt của Thiên Võng." Trương Nghi nói: "Đó chính là Đường Hoàng Lý Kỵ và Chu Hoàng Cơ Văn Xương." "Ồ? Ngay cả các ngươi cũng không biết hạ lạc của bọn họ sao?" Lục Vũ lông mày nhướn lên, khá bất ngờ. Sau khi Đại Tần thành lập, Lục Vũ cố ý hạ chỉ, từ quốc khố rút ra một khoản tiền chuyên dùng cho sự phát triển của Thiên Võng. Các gã khổng lồ tài chính như "Đại Nguyên Tiền Trang", "Đại Phong Tiền Trang" đều là những thế lực khổng lồ mà mọi người quen thuộc, nhưng rất nhiều người lại không biết bảy thành lợi nhuận của bọn họ đều chảy vào sổ sách của Thiên Võng. Dưới sự gia trì của khoản chi tiêu khổng lồ như thế, Thiên Võng trải rộng khắp thiên hạ, mỗi ngày đều có lượng lớn tình báo tập hợp về Đô Chỉ Huy Sứ Tư, sau đó Trương Nghi chọn lọc ra những tin tức trọng yếu, báo cáo lên Lục Vũ. Tình báo là điểm Lục Vũ coi trọng nhất. Thiên giới quá lớn, mà Đế vương nhìn như nắm giữ bát phương, nhưng thực tế tầm nhìn bị hạn chế, chỉ có tuyển chọn tai mắt, mở rộng tầm nhìn, mới có thể chưởng quản toàn cục. Ngày xưa các đời hoàng đế Đại Ngu, phát triển Cẩm Y Long Vệ giám sát tứ phương cũng là đạo lý này. Chỉ là đến Đại Tần, Lục Vũ tín nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4881215/chuong-6052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.