"Ha ha ha ha ha!" Lữ Thiên Cương bỗng nhiên phát ra một tràng cười dài. Tiếng cười này nghe có vẻ khá quỷ dị, không ngừng vang vọng trong địa lao u thâm tịch mịch này. "Ngươi cười cái gì?" Quan viên áo lục trầm giọng nói. Lữ Thiên Cương cười to nói: "Thì ra các ngươi Đại Đường muốn đối phó Lục Vũ, chính là dùng loại thủ đoạn này. Xem ra Lý Kỵ căn bản không hề nói cho các ngươi biết, Lục Vũ rốt cuộc đã làm gì ở Hạ giới. Các ngươi căn bản không biết, chính mình đang đối mặt với tồn tại như thế nào." Nói xong, Lữ Thiên Cương duỗi ra ngón tay đầy máu tươi, cười mắng quan viên áo lục: "Nô tài, nói cho ngươi gia chủ tử, ngoan ngoãn chờ chết đi! Tương lai Lục Vũ sẽ không bỏ qua cho các ngươi đâu." "Nực cười, thật là không thấy quan tài không đổ lệ." Sắc mặt quan viên áo lục trở nên hung lệ, cũng không biết là vì sự kiên trinh của Lữ Thiên Cương, hay là vì bị chế giễu mà tức giận. Hắn xoay người, nói với đám ngục tốt phía sau: "Các ngươi ra tay, lóc thịt sống người này, sau đó mang thi thể về cho ta. Thi thể này phải đưa đến Hàm Dương, cho Lục Vũ nhìn xem, đây chính là kết cục khi đối kháng với Đại Đường của ta." Những ngục tốt đó tuân lệnh, nhao nhao mài đao trong tay, mắt lộ ra hung quang đi lên trước. Lữ Thiên Cương cười to nói: "Các ngươi ra tay đi, đời này của ta đã phi thăng, đã được thấy sự phồn hoa của Thiên Giới, vậy thì chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4881156/chuong-5993.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.