Nếu Sở Tiêu thật sự đã bước vào Luân Hồi rồi, Lục Vũ cũng sẽ không nhúng tay vào. Lục Vũ đã chế định Luân Hồi mới cho thiên địa, cho dù là chính hắn, cũng sẽ không tùy ý thay đổi. “Sở Tiêu tiền bối, còn xin cáo tri tung tích của Ngọc Nhược.” Lục Vũ hỏi, giọng nói khá khẩn thiết. Ba Tuần tìm tới hạ giới, đã muốn tìm ra nhược điểm của Lục Vũ, lựa chọn hàng đầu tự nhiên là Sở Ngọc Nhược. Cũng may Sở Tiêu lập tức đưa đi Sở Ngọc Nhược, mà Ba Tuần trong tình huống chưa tìm được Sở Ngọc Nhược, lại lo lắng toàn bộ chết sạch con tin trên tay, ngược lại là dưới sự may mắn nào đó bảo toàn được tính mạng tất cả tộc nhân Sở gia tộc. Sở Tiêu thở dài nói: “Ngọc Nhược, bị ta sắp đặt đi Nam Hoang.” “Nam Hoang?” Lục Vũ trong lòng kinh ngạc. Bắc Vực và Nam Hoang, cách xa nhau rất xa. Đối với hắn mà nói, có lẽ chỉ là trong nháy mắt liền có thể đến, nhưng là đối với người hạ giới mà nói, khoảng cách này lại là không thể lường được. Ít nhất, cũng phải lộ trình hơn mười ngày. Bất quá, Lục Vũ rất nhanh liền hiểu ra: “Ngài là lo lắng sự truy sát của Bái Thánh Giáo đi?” Sở Tiêu gật đầu: “Đúng là như vậy.” Hạ giới, chia làm Tứ Hải Bát Hoang. Bố cục của nó, kỳ thật là khu vực chia ra từ di tích Cổ Thiên Đình năm đó mà biến thành. Trong đó, Trung Thổ do động thiên phúc địa diễn hóa mà đến, vì vậy tài nguyên là sung túc nhất, được xưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4868811/chuong-5923.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.