"Ngươi đã tiến vào nơi này của ta, thì làm gì còn đạo lý để ngươi đi ra?" Lục Vũ ánh mắt lóe lên, nhìn tàn hồn một cái. "A!" Tàn hồn Ba Tuần bỗng nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết, chợt quỳ trên mặt đất, quỳ xuống lạy về phía Lục Vũ. "Ngươi... ngươi bây giờ đã tu luyện đến trình độ nào rồi?" Giọng Ba Tuần đều đang run rẩy, vậy mà vào thời khắc này lại có một tia sợ hãi. Hắn kinh hãi trong lòng, rõ ràng trước đây vẫn còn có thể có sức đánh một trận với Lục Vũ, nhưng Lục Vũ bây giờ lại khiến hắn cảm thấy tuyệt vọng. "Ta cần hồi đáp vấn đề của ngươi sao?" Trong mắt Lục Vũ lại có kim quang lóe lên, công kích thần hồn như thủy triều, trực tiếp rơi vào trong não hải của tàn hồn Ba Tuần. Ba Tuần kêu thảm một tiếng, qua rất lâu nhưng bỗng nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt đờ đẫn. Hắn đã thay đổi lớn, linh trí vốn có bị Lục Vũ cưỡng ép xóa đi, chỉ còn lại một bộ khôi lỗi chỉ có ký ức mà thôi. Lục Vũ lạnh lùng nói: "Ta hỏi một câu, ngươi đáp một câu." "Vâng." Tàn hồn Ba Tuần liên tục gật đầu, như một tên đầy tớ. "Bái Thánh Giáo, có quan hệ gì với ngươi?" "Chẳng qua là một tiểu giáo phái do ta tiện tay tạo ra, xem như là một chi nhánh của Phật Môn, nhưng bọn họ cũng chỉ là lũ kiến hôi bị ta điều khiển mà thôi." "Ngươi ở hạ giới làm ra một màn này, là vì cái gì?" Ba Tuần nói: "Vì đối phó ngươi, chỉ cần bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4868804/chuong-5916.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.