Văn thúc lắc đầu, cười khổ một tiếng: "Những năm nay U Minh giới đã sớm xảy ra rất nhiều biến hóa, trên đường đi ta sẽ giải thích cho đại tiểu thư." Ngoài lối ra Địa ngục, đã có không ít xe ngựa chờ đợi. Những chiếc xe ngựa này xa xỉ hoa quý, xung quanh còn có rất nhiều người hầu đi theo, trông cực kỳ khí phách. "Cuối cùng cũng có thể trở về nghỉ ngơi một chút rồi!" "Ta muốn đi về ngủ trước một giấc, ai cũng đừng cản ta!" Đám người trẻ tuổi đã sớm chịu tra tấn trong Địa ngục, giờ phút này cuối cùng cũng tìm được lối thoát, nhao nhao tìm được xe ngựa của mình rồi nhảy vào. "Ngụy Hồng tỷ, ngày khác gặp lại." "Đa tạ Ngụy Hồng tỷ đã chiếu cố suốt chặng đường." Còn có không ít người tạm biệt Ngụy Hồng, rồi nhao nhao rời đi. Ngụy Hồng từng người một chào từ biệt, rồi nhảy lên xe ngựa. Trên đường đi, đại đạo bằng phẳng, hai bên đại đạo rộng lớn vậy mà lại trồng đầy cây cối cao vút, phóng tầm mắt nhìn tới trên cánh đồng trống trải xanh um tươi tốt, nhiều nơi đều mọc ra Linh thảo, một số nông dân đang bận rộn trên ruộng đồng. Ở đỉnh núi xa xa, vô số công nhân xây dựng đang tu kiến những cối xay gió cao ngất, trong tầng mây không ngừng có giáp sĩ cưỡi Phi Long qua lại không ngớt, thanh thế to lớn. Ngụy Hồng nhìn ngây người. "Đây vẫn là U Minh giới ư?" Ngụy Hồng hoài nghi mình có phải là đã đến sai chỗ rồi không. U Minh giới ngày xưa, rời khỏi thành trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4868744/chuong-5856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.