Lục Vũ khoát tay, nói: "Đại Tần chiêu mộ quân sĩ, sẽ phát ra các khoản trợ cấp gần hai mươi vạn, trong quân càng có đủ loại nhiệm vụ, khen thưởng, trợ cấp, từ mười vạn đến hàng triệu." "Trẫm không biết, trong miệng của ngươi, tại sao lại biến thành một chuyện xấu." Phạm Đại Thành cắn răng nói: "Thì sao chứ, chẳng phải vẫn là định để chúng ta làm bia đỡ đạn sao?" Hắn đã không thèm đếm xỉa đến, trong lời nói cũng không còn tỏ vẻ cung kính với Lục Vũ. "Làm càn, ngươi đang nói chuyện với ai đó!" Lục Du và các võ tướng khác giận dữ, tên cuồng sinh này quả thực quá mức càn rỡ, bọn họ nhao nhao rút trường kiếm bên hông ra. Lục Vũ khoát tay, bỗng nhiên cười nhạt một tiếng: "Nếu là trẫm dẫn binh, sẽ dẫn theo một đám quân sĩ chỉ huấn luyện một hai năm sao?" "Đại Tần ta có sự phân chia giữa trú đồn quân và dã chiến quân, mỗi binh sĩ của dã chiến quân đều được tinh chọn kỹ càng, trải qua trăm ngàn tôi luyện mà tuyển chọn ra, ngươi nghĩ Đại Tần ta sẽ dẫn các ngươi đi tham chiến sao?" "Cũng tỷ như ngươi, nếu là tòng quân, cho dù là tu luyện hai năm, trẫm cũng sẽ không dùng ngươi." Sắc mặt Phạm Đại Thành lập tức đỏ bừng, phảng phất như nhận phải sự nhục nhã trước nay chưa từng có. Lục Vũ cao giọng nói: "U Minh giới nhân khẩu đông đúc, chỉ riêng nam giới trưởng thành của Đệ Ngũ giới đã có năm ức người! Hiện nay U Minh hợp nhất, nam giới trưởng thành càng sẽ đột phá năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4868727/chuong-5839.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.