Bầu trời, bị xé nứt ra một lỗ hổng. Chúng sinh trên đại địa, bất kể tu vi thế nào, giờ phút này đều có một cảm giác toàn thân run rẩy. Liền phảng phất như những người sống sót trốn ở dưới tường cao, sống lay lắt thoi thóp, lại một lần nữa cảm nhận được sự sợ hãi ngày xưa. Thiên đạo tựa như một đạo bình phong, vững vàng bảo vệ vạn giới chúng sinh, ai cũng không nghĩ ra nơi cuối cùng bị phá hư lại xuất hiện ở U Minh giới. “Ha ha ha! Tiền Tổ giáng lâm, các ngươi đều phải tro bay khói tản!” Hồn phách Thạch Nhân phát ra tiếng kêu la cuồng nhiệt, trở nên đặc biệt kích động. Ánh mắt Lục Vũ bình tĩnh, nhìn vết nứt rõ ràng có thể nhìn thấy trong hư không. Từ trong vết nứt, xuất hiện một thân ảnh mạnh mẽ rắn rỏi, trên người hắn mặc đạo bào cổ lão, trên đạo bào lại sinh ra đầu rồng, hai mắt lóe lên hàn quang. “Nhân tộc, thần phục ta.” Một đạo âm thanh tràn ngập uy áp vô thượng, vang vọng truyền ra từ cao không, khuếch tán ra như lôi âm. Tất cả mọi người nghe được âm thanh này, đều cảm thấy bộ ngực của mình một trận buồn bực, tựa như có một đạo kinh lôi nện ở trên ngực, khiến người ta gần như sắp thổ huyết. Tứ phương truyền đến từng đợt tiếng than thở, rất nhiều người sinh ra cảm xúc tuyệt vọng, đối mặt với kẻ địch cường đại như thế, bọn họ không thể làm gì được. “Lục Vũ, còn có các ngươi những nhân tộc ti tiện này, còn không mau quỳ xuống nghênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4868700/chuong-5812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.