"Tông môn bị kẻ gian diệt, lão phu thật không ngờ Hồ thành chủ lại có thể thấu hiểu đại nghĩa như vậy mà tương trợ tông môn ta." Bùi Cơ vuốt râu, cảm khái nói. Hồ Thiên Phóng đảo mắt, nói: "Trưởng lão quá khen rồi, Thánh địa chính là chân chính tiên môn, ta tương trợ Chân Tiên Chi Môn thì nhất định sẽ không sai đâu." Bùi Cơ quan sát Hồ Thiên Phóng từ trên xuống dưới, trong đôi mắt xẹt qua một tia tinh quang, chợt cười to nói: "Không sai! Linh Huyễn Thánh địa của ta mới là Chân Tiên Chi Môn, mà Chân Tiên Môn, tự nhiên là sẽ không dễ dàng diệt vong như vậy!" Nhìn thần thái tự tin của Bùi Cơ, Hồ Thiên Phóng không khỏi khẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi. Bùi Cơ cười nói: "Không biết Hồ thành chủ bây giờ đã đạt đến tu vi gì rồi?" Hồ Thiên Phóng lông mày nhướn lên: "Huyền Tiên trung kỳ... Bùi Trưởng lão vì sao lại hỏi như vậy?" "Huyền Tiên trung kỳ, cũng coi như được. Chính là không biết Hồ thành chủ có ý tưởng tiến thêm một bước nữa không!" Bùi Cơ nói. Hồ Thiên Phóng nói: "Dĩ nhiên là muốn tiến thêm một bước nữa, không ai sẽ ghét bỏ tu vi của mình cao cả." Bùi Cơ gật đầu, đôi mắt quét nhìn đám thị tòng xung quanh. Hồ Thiên Phóng hiểu ý, lập tức đuổi hết bộc tòng xung quanh ra ngoài, đồng thời thi triển pháp lực, dùng pháp lực cách ly toàn bộ trong ngoài phòng khách. Đợi đến khi Hồ Thiên Phóng làm xong, Bùi Cơ mới vuốt râu nói: "Ngươi không phải người của Thánh địa ta, có rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4861547/chuong-5788.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.