Hàn gia từ khi nào đã đi lại gần Tần Hoàng đến vậy? Trong lòng bọn họ chấn động, nhưng những người có thể ngồi vào vị trí này cho tới hôm nay đều là hạng người già thành tinh, lập tức đã phản ứng lại. "Ha ha, Hàn gia chủ, tương lai vẫn phải hợp tác nhiều hơn nữa nhé." "Đúng vậy, sau này hai gia tộc chúng ta phải lui tới nhiều hơn." Tất cả gia chủ của những gia tộc hàng đầu có mặt tại đó, lần lượt đứng người lên, tỏ thiện ý với Hàn Chính Tô. Nhìn những gia chủ đang nịnh bợ trước mắt này, Hàn Chính Tô chỉ cảm thấy đại não một trận choáng váng, thật sự không dám tin vào hai mắt của mình. Những gia tộc đứng sau những gia chủ này, ngày thường đều là tồn tại cao không thể chạm tới, nhưng hôm nay, lại lần lượt lôi kéo làm quen với hắn. Có thể tưởng tượng được, Hàn gia trong tương lai tất nhiên sẽ một bước lên trời, chen chân vào hàng ngũ gia tộc hàng đầu Như Ý thành. "Cái này quá trân quý rồi." Hàn Chính Tô cảm khái nói, Lục Vũ lại cho hắn một cơ duyên tương đối đắt giá. Lục Vũ lại lắc đầu, đối với điều này cũng không hài lòng. "Tất cả sản nghiệp của Tư Đồ gia và Đoàn gia, tương lai đều quy về Hàn gia chưởng quản." Lục Vũ quét mắt một vòng, lạnh giọng nói: "Ta không quan tâm các ngươi ai chiếm cứ bao nhiêu, nên nhả ra, thì tất cả đều nhả ra. Đoàn gia và Tư Đồ gia đều là bị ta diệt, những thứ không nên cầm, các ngươi đừng chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4861516/chuong-5757.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.