Kiếm khí giăng khắp hư không, trọn vẹn ồn ào một nén hương thời gian. Mà ở trước mặt Lục Vũ, đã sớm là thây chất khắp nơi, đâu đâu cũng nhiễm mùi máu tanh. Đã không còn Lệ gia tộc nhân nào có thể đứng trước mặt Lục Vũ nữa, lần này Lục Vũ không hề nương tay, vừa ra tay chính là sát chiêu. "Ầm!" Lục Vũ đi tới chính đường của cung điện, một cước đá văng cửa lớn. Trong chính đường lẻ loi trơ trọi, một chiếc vương tọa được bày đặt, Sở Giang Vương Lệ Ôn giờ phút này đang an vị trên vương tọa, sắc mặt âm trầm ngưng trọng. "Tần Hoàng, ngươi bây giờ rút đi, bản vương vẫn có thể giữ cho ngươi một mạng." Sở Giang Vương trầm giọng, sắc mặt âm trầm nói. "Vậy sao? Cho tới bây giờ, ngươi còn nói những lời vô dụng đó làm gì?" Lục Vũ nhàn nhạt nói: "Mười bốn Vương đều đã chém đầu, bây giờ đã đến lượt ngươi." Hô hấp của Sở Giang Vương lập tức trở nên gấp rút: "Xem ra ngươi thật sự không có ý định để lại cho ta một con đường sống nào!" "Trẫm đã cho các ngươi cơ hội, là chính các ngươi không trân quý." Lục Vũ giơ tay lên, hướng về phía vương tọa của Sở Giang Vương, nhẹ nhàng vỗ một cái. Không thấy bàn tay Lục Vũ thi triển ra bao lớn lực lượng, nhưng mà chính là cái vỗ nhẹ này, lại dẫn động biến hóa của không gian tứ phương, dưới lòng bàn tay xuất hiện ba động không gian mãnh liệt. Tiếng phá không dồn dập, cùng với uy áp nghiền nát hư không, toàn bộ trút xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4861502/chuong-5743.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.