"Thần trở về sẽ làm ngay, bảo đảm việc kinh doanh giữa hai nơi thông suốt." Đông Thắng Tổng đốc trên trán đầy mồ hôi lạnh. Lục Vũ nói: "Kinh doanh là một mặt, lần này Trẫm ở Lưỡng Giới Sơn, ngược lại là hiểu rõ không ít chuyện. Trẫm nghe nói có người, đem vật tư hàng năm chi viện cho Lưỡng Giới Sơn xem như béo bở, nhạn bay qua còn muốn bứt lông, đều muốn nhúng tay vào một chút, chuyện này ngươi có nghe nói qua chưa?" Nghe được câu nói này, toàn thân Đông Thắng Tổng đốc đều đang run rẩy, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi. "Thần... có nghe nói qua." "Vậy tại sao không đi quản một chút?" Đông Thắng Tổng đốc trầm mặc, nhưng lại không trầm mặc quá lâu, dập đầu nói: "Thứ cho thần vô năng, thần trước đó đã phái người điều tra, chỉ là những người kia bối cảnh tương đối thâm hậu, dường như còn có liên quan đến Lục gia Hoàng tộc, thần không dám truy đến cùng." Lục Vũ hừ lạnh một tiếng: "Sợ cái gì, ngươi là Tổng đốc do Trẫm bổ nhiệm, tổng quản quân chính sự vụ của vùng Đông Thắng. Bất luận hắn có bối cảnh gì, Trẫm cho phép ngươi tùy ý hành sự! Trẫm làm một lần Hán Quang Vũ, ngươi làm một Cường Hạng Lệnh thì lại làm sao?" Nói xong, Lục Vũ bỗng nhiên vỗ bàn một cái, phía trên tản mát vô số văn kiện hồ sơ. Trong đó ghi chép rất nhiều chuyện tham ô. Như ba ngàn bộ giáp dày chi viện từ thành Hàm Dương đến Lưỡng Giới Sơn, đợi đến khi tới Lưỡng Giới Sơn, lại biến thành hai trăm bộ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4861476/chuong-5717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.