“Thái Thanh Thiên lấy ba vị Đạo Tổ làm thủ lĩnh, tự xưng Tam Thanh, môn nhân của họ tự xưng là đứng đầu vạn tông đại đạo, thống lĩnh chính đạo khắp thiên hạ. Thường xuyên trảm yêu trừ ma, hoành hành vạn giới.” Diệc Hàn từng là tiên nhân của thiên ngoại thiên, đối với những chuyện bên ngoài Thiên Ngoại, hắn biết còn nhiều hơn rất nhiều tiên nhân khác. Lục Vũ nhíu mày: “Chính đạo? Những chuyện họ làm sự tình, cũng không phải là việc chính đạo nên làm.” Diệc Hàn gượng cười: “Chính đạo mà họ nói, đó là so với bản thân họ mà nói. Những người như chúng ta, đối với họ mà nói, chính là thổ dân ngu muội không biết gì, chỉ thích hợp để nuôi dưỡng, chỉ khi nào có người dám nghịch thiên mà đi, đó chính là đại nghịch bất đạo.” “Lí luận cực kỳ bá đạo! Coi chúng sinh như heo chó nuôi dưỡng, hết lần này tới lần khác còn muốn giả vờ ra vẻ chính khí lẫm liệt!” Lục Vũ nhớ tới đệ tử luân phiên Lữ Động Thiên của Thái Thanh Thiên kia, vạn năm qua, hắn không biết đã chặt đứt hi vọng thành tiên của bao nhiêu người. “Sư tôn, chẳng lẽ không có cách nào để đối phó với thiên ngoại người sao?” Lục Vũ hỏi. “Có một cách!” Diệc Hàn nhìn thẳng vào Lục Vũ: “Chỉ cần con tìm tới bản nguyên thế giới của chúng ta, dung hợp bản nguyên này, trở thành chủ của thế giới!” “Sở dĩ chúng ta không phải đối thủ của thiên ngoại người, là vì pháp tắc thiên địa mà chúng ta nắm giữ quá man rợ, từ cấp bậc không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4861473/chuong-5714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.