Phù lục kia bay nhanh đến, bề mặt tản ra tử sắc quang mang. Lục Vũ có thể nhận ra, đây là tín hiệu cầu viện trong quân, ý là tình hình vô cùng khẩn cấp. "Thật sự cầu viện rồi!" Đại Hoàng Cẩu nhảy dựng lên, khó tin nói: "Con tử công kê này đúng là một chút cũng không đáng tin, nhưng lại có Ma Tổ có thể áp chế được nó, đúng là không thể tưởng tượng nổi." Nó nhìn về phía Lục Vũ: "Tiểu sư đệ, ngươi phải ở đây một lúc rồi, xem ra ta phải đi một chuyến." Đại Hoàng Cẩu từ trước đến nay đều là miệng nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng như đậu hũ, tuy ngoài miệng nói Dậu Kê không đáng tin, nhưng vẫn dứt khoát chi viện. Lục Vũ xua xua tay, nói: "Không cần đâu, Sư huynh cứ yên tâm trị thương, cứ để ta làm đi." Nói xong, cũng không đợi Đại Hoàng Cẩu phản ứng, trên người Lục Vũ lập tức lóe lên vô số điện mang, lôi đình mênh mông đùng đùng đan xen vào nhau, cuối cùng trên đỉnh đầu Lục Vũ, hình thành một con mắt sấm sét khổng lồ. Con mắt này, có chút giống con mắt do Thiên Đạo hóa thành khi độ Thiên Lôi, phảng phất có thể quan sát được vạn vật thiên địa biến hóa, bất kỳ một chút thay đổi nhỏ bé nào, cũng không thoát khỏi ánh mắt của hắn. "Đây là Thiên Nhãn Huyền Không, thần thông như thế này mà ngươi cũng tu luyện ra được! Không đúng, pháp lực của ngươi vô cùng thuần hậu, còn cao thâm hơn chúng ta những Đạo Quân này mấy chục lần, thậm chí gấp trăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4861469/chuong-5710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.