Mồng bảy tháng ba năm Xuân Thu thứ sáu, tại Lưỡng Giới Sơn. Lục Vũ, thân mặc cẩm y, từ trên bầu trời lao nhanh tới, từ xa đã có thể nhìn thấy đường nét của Lưỡng Giới Sơn. Trên người hắn ẩn ẩn tỏa ra khí thế không tầm thường, đồng thời kèm theo sát ý tràn đầy, quanh thân hắn luôn quanh quẩn một cỗ mùi máu tươi nhàn nhạt, không tản đi hết. Đi một đường đến đây, Lục Vũ cũng đã chém giết một số Cổ Ma, trên người tuy không có vết máu, nhưng lại có một cỗ sát ý. Từ sau thời Thượng Cổ, có thể xâm nhập sâu vào nội địa Ma Thổ, rồi sau đó thuận lợi trở về, chỉ sợ cũng chỉ có một mình Lục Vũ thôi. "Hai năm rồi không trở về, không biết Thiên Giới thế nào rồi." Lục Vũ cảm khái nói. Lưỡng Giới Sơn vạn dặm, sừng sững giữa hai giới, cao vút tận mây xanh, như một đạo thiên hiểm, hoàn toàn chia cắt hai khu vực. Cũng chính là bởi vì tòa Lưỡng Giới Sơn cao ngất nguy nga trước mắt này, mới bảo vệ được vạn tộc Thiên Giới, trong vạn năm qua không bị xâm hại. Lục Vũ một đường đi về phía trước, bỗng nhiên đi ngang qua một doanh trại quân sự. Đây là một tòa pháo đài di động. Không sai biệt lắm với hành doanh mà Đoạn gia bố trí trong bí cảnh, đều là doanh trại hành quân di động được quân đội sử dụng. Quân thủ Lưỡng Giới Sơn không phải lúc nào cũng cố thủ tại chỗ, trên thực tế, trong nhiều năm chiến tranh, quân đoàn Lưỡng Giới Sơn đã sớm tiến lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4861459/chuong-5700.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.