Ngọc Hoàng, là tên tiên mà Lục Vũ đạt được khi đột phá Huyền Tiên hậu kỳ. Có tên tiên này, chính là cao nhân đắc đạo chính thống, được ghi danh trong Tiên lục, thọ nguyên dài lâu, pháp lực thông thiên. Lục Vũ làm sao cũng không ngờ tới, ngôi miếu cổ này lại đột nhiên xuất hiện biến cố lớn như vậy, khắc tên tiên của hắn lên trên cổ miếu. Từ nay về sau, nếu như có người nào đó nhờ cơ duyên mà giáng lâm nơi đây, tất sẽ trước tiên nhìn thấy tên tiên của Lục Vũ hắn, sau đó mới có cơ hội gặp được truyền thừa Nhân Hoàng. Lục Vũ biết, đây là ý chí Nhân Hoàng lưu lại trong cổ miếu, đang công nhận hắn. Giống như đối đãi với hậu bối, đỡ lên ngựa, tiễn một đoạn đường. Lục Vũ ngơ ngác mà đứng trước cổ miếu, qua thật lâu, cung kính hành lễ với cổ miếu. Đại Hắc thấy Lục Vũ thần thái nghiêm túc, liền thu hồi tư thái vui đùa, im lặng không nói. "Chúng ta đi thôi, Thái Sơn rốt cuộc vẫn ở phía trên Ma Thổ, sớm muộn cũng có một ngày, ta muốn thu hồi Thái Sơn lại, để nơi đây trở lại trong khống chế của Nhân tộc ta." Lục Vũ bảo Đại Hắc đi theo, hắn biết, tiếp tục dừng lại ở nơi đây cũng không có lợi ích gì. Hắn vẫn chưa tính là Nhân Hoàng chính thống, muốn trở thành Hoàng giả của Nhân tộc, cần phải đến Thái Sơn cử hành phong thiện đại điển, đạt được sự đồng ý của vạn tộc thiên địa mới được. Vậy ít nhất, cũng phải chờ đợi sau khi thu phục Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4861456/chuong-5697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.