Một đạo dị tượng cường hãn hiển hóa quanh thân Lục Vũ. Liền như đế vương đăng cơ, quần thần bái phục, giữa hư không sinh ra vô số dị tượng: Bạch Hạc giương cánh, mây mù sinh hà, quần sơn oanh minh, quang chiếu Tam Giới. Những dị tượng kia có hà quang giáng lâm, rải rác trên người Lục Vũ. Lục Vũ thì dường như tắm mình trong thần quang, thực lực trong cơ thể càng tăng lên, uy áp cũng dần dần có xu hướng đạt tới trình độ khủng bố. Hạo hãn linh lực mà Hành Tổ luyện hóa ra lại bị hắn ổn định, đồng thời tuần tự luyện hóa. Pháp lực của hắn đang lấy một trình độ khủng bố để tăng lên, mỗi một lần hô hấp đều dường như tăng lên mấy chục ngày khổ tu, đúng thật là tiến bộ như bay. “Tiểu tử này tuyệt đối đã đạt được lợi ích kinh thiên, nếu là ta cũng luyện hóa Hành Tổ, nói không chừng cũng sẽ đạt tới một trình độ vô cùng cường hãn!” Đại Hắc đứng ở nơi xa, chấn kinh vạn phần. Rầm rầm! Vào thời khắc này, Long Thủ đạo nhân bỗng nhiên mặt lộ vẻ dữ tợn, trong miệng lớn tiếng niệm tụng kinh văn cổ lão. Loại kinh văn kia khác biệt với bất kỳ một bản kinh thư nào từng xuất hiện trên thế giới này, cổ lão huyền diệu, thấu triệt vô tận chí lý. Hắn xuất thủ, một trảo che kín bầu trời, đánh ngang xuống, liền phảng phất trời đất sụp đổ vậy, khiến người ta kinh hãi run rẩy, khủng bố vô song. Một tiếng “phanh”, Chung Quỳ lại bị đánh bay mấy trăm mét xa, hai chân giẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4861437/chuong-5678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.