Một cây tóc, có thể dài năm sáu mươi trượng! Chủ nhân của sợi tóc kia, thân hình càng thêm đáng sợ, gần như không thể dùng số lượng để cân nhắc, hoàn toàn là sự tồn tại như Pháp Thiên Tượng Địa. Lục Vũ lẳng lặng nhìn sợi tóc kia, tuy rằng nằm sâu dưới lòng đất, nhưng vẫn theo gió bay lượn, không bị dung nham thôn phệ quấy nhiễu. Giữa lúc sợi tóc múa lượn, tựa hồ có một loại thần uy vô thượng tản mát ra, ảnh hưởng hư không xung quanh, tạo ra từng đạo gợn sóng trong không gian. "Trách không được Hàn Thánh lại rơi vào nông nỗi như hôm nay. Ta tuy rằng chẳng biết thực lực của ma đầu này, nhưng có thể đánh Văn Thánh thành hồn thể phân ly, bị ép dùng nhục thân để trấn áp, nhất định là hung ma tuyệt thế, không thể xem nhẹ." Lục Vũ trở nên cẩn thận. Hàn Dũ vuốt râu nói: "Như thế nào, nếu như ngươi bây giờ rời đi, vẫn còn kịp." Lục Vũ cười nhạt một tiếng: "Ta có thể tu luyện đến nông nỗi như hôm nay, hoàn toàn là dựa vào ý chí một lòng tiến tới. Nếu như nhìn trước ngó sau, ta cũng không cần đến đây nữa rồi." "Tốt! Lão phu quả nhiên không nhìn lầm người, bất quá ngươi cũng không cần căng thẳng, đây chỉ là một bộ nhục thân vô ý thức mà thôi, tuy rằng vạn quân chi lực cũng không thể thi triển, ngươi chỉ cần đem nó hoàn toàn phong ấn là được." Hàn Dũ nói xong, từ trong lòng lấy ra một tấm phù lục. Tấm phù lục ngay ngắn chỉnh tề, phía trên viết một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4860940/chuong-5644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.