Sau khi kết thúc cuộc tàn sát, Lục Vũ hít một hơi thật sâu, trong mắt xẹt qua một tia tinh quang. Hắn cảm thấy nhục thân của mình lại tinh tiến thêm một phần, đây là điều khó đạt được nếu cứ bế quan không ra ngoài, tự mình tu luyện. Điểm quan trọng nhất là Lục Vũ đã ngộ ra vũ kỹ của mình, đi ra con đường của mình. Điều này vô cùng đáng quý. Hắn đi trên con đường này, nửa đoạn đầu dựa vào kinh nghiệm kiếp trước của mình, nửa đoạn sau lại dựa vào rất nhiều truyền thừa, dần dà chất đống mà thành, cuối cùng hình thành nên thành tựu ngày hôm nay. "Đáng tiếc, những oán niệm âm quỷ này bị một ý chí nào đó chiếm giữ, không thể độ hóa." Lục Vũ khẽ thở dài một tiếng. Lúc đầu, khi tới gần cổ điện, Lục Vũ từng hỏi Tháp Thuần Dương xem có thể thu phục những tà ma này, chuyển hóa thành tín đồ Minh Thần hay không. Tháp Thuần Dương được chuyển hóa từ địa ngục Thượng Cổ, sở hữu uy năng độ hóa chúng sinh, cho dù là rất nhiều kẻ địch của Lục Vũ, một số Đại tu sĩ có tu vi cao thâm, thậm chí là Ma Tổ, giờ phút này cũng đều ở lại trong Tháp Thuần Dương, ngày đêm cung cấp tín ngưỡng chi lực cho Lục Vũ. Thế nhưng Tháp Thuần Dương lại nói, trong tất cả niệm niệm của tà ma, đều có một ý chí vô cùng cường đại đang thúc đẩy chúng. Sở dĩ tất cả tà ma đều lang thang quanh đây, hoàn toàn là vì sự tồn tại của đạo ý chí kia. Ý chí này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4860924/chuong-5628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.