Lục Vũ vừa bước vào trong màn sương đen, liền cảm thấy toàn thân lạnh buốt, một cỗ lãnh ý cuồn cuộn khắp cơ thể. “Khặc khặc! Khặc khặc!” Trong bóng tối, truyền ra một trận tiếng kêu quái dị. Bên tai Lục Vũ đột nhiên có kình phong truyền đến, đó là có người thừa dịp bóng tối mà phát động đánh lén. Choang! Lục Vũ giơ tay lên một đòn, chỉ cảm thấy mình đánh tới một khối thiết bản, kẻ đánh lén bị đánh lui, thế nhưng trong bóng tối lại truyền ra tiếng gào thét phẫn nộ. Màn sương đen được kích hoạt, bên trong xuất hiện rất nhiều thân ảnh đen tối, bắt đầu cuồn cuộn tới lui, lộ ra vẻ bất an. Từng gương mặt dữ tợn, hoặc là mặt người, hoặc là mặt thú, bước ra từ trong màn sương đen, không biết có bao nhiêu, nhưng đều phát ra tiếng rít chói tai, vang vọng cả bầu trời. “Tà vật ngưng tụ từ âm khí!” Lục Vũ trong lòng cả kinh, nhận ra những quái vật trước mắt này. Chúng đều là sinh linh được hình thành do âm khí tích lũy quanh năm dưới cổ mộ âm u. Năm đó ở Trường An Thành, Lục Vũ cũng đã nhìn thấy sự tồn tại tương tự. Con Đề Thính Âm Quỷ, Quỷ Diện Cự Thú, Âm Tăng Huyền Trang, đều là tà vật! Thế nhưng Trường An Thành cách hiện thế cũng chỉ có ngàn năm mà thôi, tà vật ngưng tụ ra đã tương đối ghê gớm. Mà những tà vật trước mắt này, từ trình độ âm khí mà xem, lại còn mạnh hơn gấp mấy lần so với quái vật ở Trường An Thành! “U u u ——” Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4860910/chuong-5614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.