"Hoàn toàn là nói bậy!" Tào Khôn cười lạnh nói: "Chính ngươi không ra sân động thủ, nói chuyện trên giấy đương nhiên có thể khoa trương nói chuyện. Đương nhiên, ngươi cũng chỉ sẽ dùng miệng lưỡi lợi hại mà thôi." Hắn chút nào cũng không đem lời của Lục Vũ để trong lòng, ngay cả tộc nhân Hàn gia xung quanh, ánh mắt nhìn về phía Lục Vũ cũng tràn đầy xem thường. Trận tỷ thí này, hoàn toàn là một mình Tào Khôn chủ đạo, Lục Vũ hoàn toàn là nằm thắng, lại còn dám như thế đại ngôn bất tàm. "Thôi đi, không cần nói nhiều với hắn. Ếch ngồi đáy giếng, há biết được oai của chân long?" Diệp Lăng Thiên ngạo nghễ nói: "Khôn Nhi, con đi nghỉ ngơi, chuẩn bị trận tỷ thí tiếp theo đi." "Vâng, Sư tôn." Tào Khôn ngạo nghễ xuống sân, được tộc nhân Hàn gia nghênh đón như nghênh đón anh hùng vậy. Hàn Chính Tô phái người đưa lên một viên đan dược phẩm chất không tệ chút nào, dùng để Tào Khôn khôi phục linh khí. Đây là đãi ngộ rất nhiều trưởng lão Hàn gia cũng không có, bây giờ lại cho Tào Khôn ngoại nhân này. Tào Khôn cũng không khách khí, nắm đan dược trong tay, trực tiếp nuốt vào trong miệng, khoanh chân luyện hóa. Còn như Diệp Lăng Thiên, thì cũng có thị nữ Hàn gia cùng đi, nghỉ ngơi trong phòng chuyên dụng. "Lục đại sư, còn xin mượn một bước nói chuyện." Hàn Chính Tô sắc mặt âm trầm, gọi Lục Vũ đến. "Ngươi tìm ta chuyện gì?" Hàn Chính Tô nói: "Lục đại sư năm nay, chỉ sợ còn chưa qua ba mươi tuổi phải không?" Lục Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4860870/chuong-5574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.