Hơn hai mươi chiếc xe ngựa Hàn gia dừng ở bên trong một khe núi. Hai bên đều là vách đá dựng đứng cao ngất mây xanh, vách núi cheo leo, rét buốt thấu xương. Bầu trời như bị mực nhuộm đen, từng đợt âm phong thổi tới, mấy trăm hắc bào nhân vây quanh xe ngựa Hàn gia ở giữa, trong tay mỗi người đều cầm pháp khí, sát khí đằng đằng. Hàn Tâm Nhu và Hàn Dung, dẫn theo đám hộ vệ Hàn gia, đứng trước xe ngựa, sắc mặt đều rất ngưng trọng. Hàn Dung ôm cánh tay, một vệt máu tươi chảy xuống theo cánh tay, sắc mặt của nàng có chút tái nhợt, hiển nhiên là đã bị thương không nhẹ. “Nói lại lần nữa, khoanh tay thần phục, bằng không thì các ngươi chết đi.” Mười vị cường giả có thân hình khôi ngô, đều ngồi trên ghế dựa lớn bọc da hổ, sắc mặt âm trầm, sát khí đằng đằng. Bọn họ đều là những đại hán có tướng mạo nhanh nhẹn dũng mãnh, mặt lộ nụ cười dữ tợn, quanh thân tỏa ra uy áp khủng bố, tượng trưng cho thực lực không yếu của bọn họ. Hàn Dung bị thương, nhưng nàng cũng hiểu rõ sự tình tốt xấu, lúc này thật sự không tiện nói lời hung ác. “Mấy vị hảo hán, chúng ta là Hàn gia Triều Châu, từng cống nạp hiếu kính cho Tổng ba đầu Bát Vạn Âm Sơn, đây là cờ thông hành của chúng ta.” Ngón tay Hàn Dung khẽ động, một lá cờ lệnh liền bay ra ngoài. Đây là tượng trưng cho việc đã nộp phí qua đường. U Minh giới khá hỗn loạn, cường đạo và phỉ đồ mọc lên san sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4860850/chuong-5554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.