"Vẫn là phải từ từ tính toán." Lục Vũ chầm chậm thu công, để Sinh Tử La Bàn đưa cẩm y của mình vào túi trữ vật. Ngày thường, quần áo Lục Vũ mặc đều là pháp y đặc chế của Nội Giám Đại Tần, giá trị liên thành. Nếu truyền ra ngoài, e rằng sẽ mang lại phiền phức không cần thiết cho Hàn gia này. "Hàn Dung... Hàn gia này ngược lại khá thú vị, bèo nước gặp nhau, không những cứu ta thoát khỏi nguy nan, thế mà lại không tham lam túi trữ vật của ta." Lục Vũ lắc đầu, trong lòng cũng cảm thấy khá kỳ lạ. Y theo kinh nghiệm sinh tồn ở U Minh giới kiếp trước của hắn, điều này hầu như là không thể xảy ra. Trên đường gặp phải một tu sĩ ngã xuống đất không dậy nổi, tuyệt đại đa số người đều sẽ lựa chọn vơ vét một phen, thậm chí còn sẽ luyện chế người thành khôi lỗi, hoặc là chém giết đi mới an tâm. Đây là do hoàn cảnh tạo thành, U Minh Thập Bát Giới tuy rằng cũng có Giới Vực chi vương, nhưng mà bọn họ cũng chỉ là vương giả trên danh nghĩa, đối với chúng sinh trong giới vực cũng sẽ không can thiệp quá nhiều. Không có luật pháp, không có quy củ, khắp nơi tràn ngập luật rừng. Trong hoàn cảnh như vậy, đột nhiên gặp phải một người hảo tâm ra tay cứu giúp, Lục Vũ có một cảm giác dường như đã có mấy đời. "Két két!" Lục Vũ đẩy cửa ra, bên ngoài lập tức truyền đến một trận tiếng kinh hô của nữ tử. Hóa ra là có một đám nữ tỳ đang len lén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4860839/chuong-5543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.